... Bên Dalat...
Khẽ tiếng
lòng
Hoa len theo
gió
Hoa lừng đưa
hương
Đôi bờ ngã
bóng tùng dương
Dọc ghềnh dốc
đá cheo leo
Thơ gieo
mình vắt ngang chiều mưa bay
... Men nồng
... Chếnh
choáng
... Hồn say
Mimosa khép
cánh tay yêu kiều
Người đi
Gió lạc lưng đèo
Tâm hồn buông tiếng chuông chiều Linh Sơn
Suối Vàng
Suối Bạc
Mờ sương
Langbian khuất ngàn thông núi đồi
Pense tím ngát chân trời
Nhắc gì hôm ấy nói cười bên nhau
Xuân Hương khúc khích đôi đầu
Gót khua nỗi
nhớ về đâu...
Hở người?
No comments:
Post a Comment