(thơ thi hữu giotmuadem)
Chiều mây nuốt
chửng mặt trời
Đêm vô ngôn cũng
rớt lời ăn năn
Muộn màng chiều
đợi sang trăng
Dây leo quấn
cánh bằng lăng nghịch mùa
Lạt lòng răng
cắn hạt mưa
Cho niềm tin vỡ
để vừa lòng em
Xập xòe én đổ về
đêm
Chao nghiêng nên
rớt ta thềm tuổi mơ
Người về khép
lại trang thơ
Và tôi kín biệt
tâm hờ hững quen
Này em còn nhớ
hay quên?
Tình bạn mãi mãi như ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời.
ReplyDeleteMặc dù chúng ta có cách xa nhau nhưng mình luôn biết bạn vẫn luôn ở gần bên mình mỗi khi mình cần đến bạn.
Chúc ngủ ngon em yêu!