Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Thursday, March 13, 2014

Sonata Anh Trang


Khi nghe Sonata Ánh Trăng của Beethoven, tôi tưởng tượng mỗi nhịp đập trái tim mình là một nốt nhạc và nốt nhạc ấy khi bổng trầm là lúc tim khẽ ngân rung hay đang rộn ràng lỗi nhịp.
Nếu Sonata Ánh Trăng là nỗi lòng của người nhạc sĩ yêu cô học trò gia đình quyền quý, là sự đồng cảm của ông dành cho người con gái mù luôn ước mơ được một lần nhìn thấy ánh trăng, cũng là nỗi lòng của người cha dành cho cô con gái của mình bị mù bẩm sinh, thì tôi tưởng tượng mỗi người chúng ta là một nốt nhạc trong Cung Đàn Cuộc Sống và Cung Đàn đó giai điệu khi khẽ ru tiếng sóng vỗ bồi hồi hay khi như chiếc thuyền chòng chành trong bão tố. Và những nốt nhạc có ra khơi? Những nốt nhạc vẫn ra khơi. Những nốt nhạc nhún nhẩy dạo chơi.

Sonata Ánh Trăng - Moonlight Sonata

Bánh xe cuộc đời, một nửa lăn qua
Chưa tìm thấy lối yêu thương màu nhiệm
Nên Sonata Ánh Trăng nghe chưa tròn vẹn
Vẫn dường như còn thiếu Nốt Sol Buồn

Rồi một ngày hồ tựa mây buông
Ta bắt gặp một nốt Sol kỳ diệu
Như mùa xuân và mưa phùn không thể thiếu
Hai tâm hồn từ đó đơm hoa

Em hỏi anh năm tháng có phôi pha?
Chiếc áo cũ có bao giờ hơn mới?
Yêu thương trước phải chăng nhiều nông nỗi?
Tháng mười hai là cùng tận chưa anh?

Thì tình yêu đôi lúc cũng mong manh
Đời lệch góc tim nằm chông chênh lắm
Sóng ồ ạt cuốn đi bao mê đắm
Khi chòng chành nốt nhạc dám ra khơi?

Anh có thấy những nốt nhạc dạo chơi?
Bản Sonata đêm nay ngân nga sâu lắng
Tiếng dương cầm trong ta tìm về khoảng lặng
Từng nốt bổng trầm xa vắng gọi nhau

Anh có biết hạnh phúc là khổ đau?

No comments:

Post a Comment